Đắm theo ca khúc của Anh - Bài thơ tưởng nhớ Trịnh Công Sơn

Gửi lúc 14:29 18/01/2019

Cùng với lòng kính trọng ông và yêu các ca khúc của ông mà bài thơ đã được hoàn thành. Báo điện tử Giáo dục Việt Nam và trang điện tử tiin.vn đã đăng bài thơ vào đúng ngày 1/4/2014.
Bạn có thể click vào tên bài hát để nghe ca khúc nhé!

ĐẮM THEO CA KHÚC CỦA ANH

Bạc phơ Hạ trắng tái tê
Để cho Biển nhớ gọi về tên Anh
Tình sầu nào có trôi nhanh
Tình xa xin vẫn để dành cho nhau
Tôi ru em ngủ cho mau
Tự dưng thấy - Trong nỗi đau tình cờ
Nắng thuỷ tinh cũng ngẩn ngơ
Rừng xưa đã khép tiếng tơ vẫn còn
Vết lăn trầm mãi chẳng tròn
Ướt mi chi để héo hon cho người
Biệt ly Vẫn nhớ cuộc đời
Dù rằng Xa dấu mặt trời bao năm
Khi nào Tôi sẽ đi thăm
Để người xin chớ Tưởng rằng đã quên
Ru tình mong chút nhân duyên
Một ngày như mọi ngày nên lại buồn
Này em có nhớ mưa tuôn
Cơn Mưa mùa hạ ngọn nguồn từ đâu
Người về bỗng nhớ nhịp cầu
Nối vòng tay lớn nguyện cầu cho ai
Nguyệt ca - Như tiếng thở dài
Tuổi đá buồn gửi u hoài đi theo
Quỳnh hương đưa giữa xóm nghèo
Hai mươi mùa nắng lạ vèo trôi qua
Kìa Đôi mắt nào mở ra
Cho ai được thấy Đoá hoa vô thường
Giọt nước mắt cho quê hương
Trong tim Có những con đường lá rơi
Chỉ có ta trong cuộc đời
Biển nghìn thu ở lại nơi bến nào
Bống không là Bống dưới ao
Này em có nhớ gọi chào Bống không ?
Ru em từng ngón xuân nồng
Nghẹn như Lời của dòng sông thu tàn
Huyền thoại Mẹ mãi chứa chan
Sóng về đâu để non ngàn đắng cay ?
Còn Ta thấy gì đêm nay ?
Ai đi Như cánh vạc bay cuối chiều…
Lời thiên thu gọi phiêu diêu
Phúc Âm buồn gợi những điều trong tim
Thương một người mải đi tìm
Hoa vàng mấy độ lặng im khóc thầm
Tạ ơn thắp nén hương trầm
Đã thôi Ở trọ cõi trần rồi ư ?
Cát bụi là thực hay hư
Ra đồng giữa ngọ mà như về nhà
Một lần thoáng có rồi xa
Để ai đếm - Từng ngày qua não nề
Hẹn chi Một cõi đi về
Diễm xưa nay đã yên bề sau mưa
Mang Em đến từ nghìn xưa
Mà như Cỏ xót xa đưa tháng ngày
Mình ai Lặng lẽ nơi này
Chẳng buồn theo để Níu tay nghìn trùng
Rừng xanh xanh mãi không cùng
Vườn xưa xơ xác giữa vùng xác xơ
Thương ai đã Hãy cố chờ
Vàng phai trước ngõ thẫn thờ cuối xuân
Ai ngoài cánh cửa tần ngần
Bên đời hiu quạnh những lần lệ rơi
Để gió cuốn đi cuối trời
Ru đời đi nhé! Mong đời ngủ say...

Đêm 31/3/2014

LÊ THỐNG NHẤT.

Chú thích: Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn sinh ngày 28 tháng 2 năm 1939 tại Lạc Giao (cao nguyên miền Trung Việt Nam). Ông lớn lên ở Huế, tốt nghiệp tú tài ban Triết tại Chasseloup Laubat, Sài Gòn. Ông tự học nhạc, bắt đầu sáng tác năm 1958 với tác phẩm đầu tay Ướt Mi (NXB An Phú in năm 1959). Nhạc sĩ đã sáng tác hơn 600 tác phẩm, có thể được phân loại dưới 3 đề mục lớn: Tình Yêu, Quê Hương, Thân Phận. Nhạc sĩ đã qua đời lúc 12g45 ngày 1 tháng 4 năm 2001 tại TP HCM hưởng thọ 63 tuổi. Ông ra đi nhưng những gì ông để lại qua sự nghiệp âm nhạc của mình có giá trị thật lớn lao, những giai điệu, lời ca của Ông sẽ còn mãi với thời gian. Trịnh Công Sơn được ví như một tài năng lớn của nền âm nhạc Việt Nam. Những ca khúc của ông mãi mãi có sức ảnh hưởng to lớn đối với bao thế hệ người nghe nhạc. Khó có lời nào diễn tả hết hoăc đầy đủ về Trịnh Công Sơn. Ngoài ra, ông còn được xem là một nhà thơ, một họa sĩ không chuyên.
Các bạn Trung tâm Nội dung số, Viettel đã trình bày bài thơ này như sau:

Nhân chia sẻ bài thơ viết về nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, mình cũng muốn chia sẻ một bài thơ mình viết để viếng một người em, một nghệ sĩ ghi ta - mỗi khi vào thành phố Vinh, mình chỉ mê đến cà phê Cung Lễ hội vào cuối tuần để nghe em chơi ghi ta nhạc Trịnh. Bài thơ này mình cũng lấy tên các ca khúc của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn để viết.
Đây là bức ảnh mình đăng cùng bài thơ trên FB mình ngày 16/3/2015:

VĨNH BIỆT EM - CÂY ĐÀN GHI TA

Gửi tới Lê Thanh Đức - cây ghi ta mến yêu - cuộc đời dừng lại ở tuổi 55 đã ra đi trưa 15/3/2015. Nhớ Em với các bản nhạc Trịnh. Bài thơ có đúng 55 tên ca khúc của Trịnh Công Sơn… em nhé!

Vội thành Cát Bụi thế em?
Rừng Thưa Đã Khép cánh rèm rồi sao?
Ngoài kia Biển Nhớ thét gào
Còn đâu Hạ Trắng lao xao Cửa Lò
Tuổi Đá Buồn nặng nỗi lo
Hoa Vàng Mấy Độ tặng cho ai đàn
Ướt Mi bởi giọt lệ tràn
Lời Mẹ Ru ngỡ tiếng than não nề
Biết rằng Một Cõi Đi Về
Chưa Phôi Pha những tiếng vê cứa lòng
Ru Đời Đi Nhé chưa xong
Tôi Ru Em Ngủ bao vòng khăn tang
Đời Cho Ta Thế dở dang
Con Mắt Còn Lại bỗng mang thêm quầng
Sóng Về Đâu mãi trào dâng
Ra Đồng Giữa Ngọ dưới tầng đất sâu
Hoa Xuân Ca những gam sầu
Phúc Âm Buồn gối lên đầu thảnh thơi
Tưởng còn Xin Trả Nợ Người
Bên Đời Hiu Quạnh nụ cười còn đây
Tình Sầu chùng cả sáu dây
Thương Một Người đã bỏ cây đàn rồi...
Tình Xa nằm giữa đơn côi
Ai Ngoài Cánh Cửa lặng ngồi xót xa
Lời Thiên Thu Gọi hay là...
Trần gian Ở Trọ vội qua kiếp này
Em đi Như Cánh Vạc Bay
Này Em Có Nhớ
những ngày nắng mưa
Ngậm ngùi Cỏ Xót Xa Đưa
Tiếng đàn bên một Vườn Xưa vẫn còn
Đoá Hoa Vô Thường héo hon
Nắng Thuỷ Tinh vỡ nhạt mòn hoàng hôn
Nối Vòng Tay Lớn cầu hồn
Người Về Bỗng Nhớ một cồn đất kia
Quỳnh Hương đêm vắng đầm đìa
Vàng Phai Trước Ngõ sẻ chia điều gì
Lá xanh Để Gió Cuốn Đi
Lá vàng còn đó ai thì Tạ Ơn
Vết Lăn Trầm những nguồn cơn
Em Đi Bỏ Mặc Con Đường khổ đau
Diễm Xưa một thủa có nhau
Một Ngày Như Mọi Ngày sau thẫn thờ
Sao em không Hãy Cố Chờ
Để Huyền Thoại Mẹ bơ vơ xoay vần
Biển Nghìn Thu Ở Lại trần
Rừng Xanh Xanh Mãi dấu chân thủa nào
Vẫn Nhớ Cuộc Đời đẹp sao
Cơn Mưa Mùa Hạ ào ào Trung Đô
Tưởng Rằng Đã Quên khi mô
Hai Mươi Mùa Nắng Lạ khô đất trời
Sân khấu Vẫn Nhớ Cuộc Đời
Đôi Mắt Nào Mở Ra mời anh say
Thương em Lặng Lẽ Nơi Này
Nguyệt Ca lại nhớ đôi tay em đàn
Níu Tay Nghìn Trùng trần gian
Thế mà Trời nỡ vội mang về Trời...

23h33’ ngày 16/3/2015 - Ngày Tang Lễ Em.

 

Câu đối chúc Tết TS. Lê Thống Nhất Câu đối chúc Tết TS. Lê Thống Nhất